Cùng DOL khám phá các từ gần nghĩa với thần thoại nhé!
Apollo – Thần mặt trời, ánh sáng và âm nhạc
Apollo là anh trai song sinh của Artemis. Hoàn toàn trái ngược với em gái song sinh, Apollo là vị thần của mặt trời, ánh sáng, âm nhạc, lời tiên tri, y học và kiến thức. Lời tiên tri của anh ở Delphi là lời tiên tri nổi tiếng nhất thế giới cổ đại.
Apollo được coi là vị thần đẹp trai nhất. Anh vui vẻ và thông minh, thích ca hát, nhảy múa và uống rượu. Anh được cả các vị thần và người phàm vô cùng yêu thích.
Top các cuốn sách thần thoại Hy Lạp hay nhất
Có rất nhiều cuốn sách đi sâu vào thần thoại Hy Lạp, đưa ra nhiều quan điểm và cách giải thích khác nhau về thần thoại. Bạn chuẩn bị định cư Hy Lạp hoặc chỉ đơn giản là muốn tìm hiểu chi tiết về câu chuyện thú vị của các vị thần?
Dưới đây là Top các cuốn sách thần thoại Hy Lạp hay nhất mà bạn nên đọc:
Người Hy Lạp có tin vào các vị thần của họ không?
Đối với người Hy Lạp, thần thoại phản ánh một phần lịch sử của họ; một số người từng nghi ngờ về sự thật của câu chuyện Chiến tranh thành Troia trong tác phẩm Iliad và Odyssey. Người Hy Lạp đã sử dụng thần thoại để giải thích các hiện tượng tự nhiên, các sự khác biệt về văn hóa, các mối quan hệ thù địch và bằng hữu truyền thống. Sẽ là một niềm tự hào đối với họ nếu có thể truy ra tổ tiên của một người nào đó chính là một anh hùng hay vị thần huyền thọai.
Mặt khác, các triết gia như Xenophanes đã từng bắt đầu cho rằng các câu chuyện của các thi sĩ là các lời dối trá báng bổ vào thế kỷ thứ 6 TCN; dòng suy nghĩ này được biểu lộ chung chung trong các tác phẩm Nền Cộng hòa (Republic) và Luật pháp (Laws) của Platon. Thẳng thắn hơn, tác gia bi kịch Euripides trong thế kỷ thứ 5 TCN thường đùa nghịch với các phong tục truyền thống cũ, chế giễu chúng và thông qua tiếng nói của các nhân vật mà đưa ra sự nghi ngờ. Trong các trường hợp khác, Euripides có vẻ như hướng đến việc chỉ trích hành vi của các vị thần.
Các thi sĩ, đặc biệt trong thời kỳ Đế quốc La Mã về sau, thường phóng tác các câu chuyện về các nhân vật trong thần thoại Hy Lạp theo cái cách mà làm cho chúng không còn phản ánh các tín ngưỡng thật sự lúc ban đầu. Nhiều phiên bản thông dụng của các thần thoại Hy Lạp mà chúng ta có hôm nay thật ra lại có từ các câu chuyện kể hư cấu lại chứ không phải từ các câu truyện thần thoại thật sự lúc ban đầu.
Tính hoài nghi của thời kỳ Thượng Cổ đã trở nên rõ rệt hơn dưới thời kỳ của nền văn minh Hellen. Táo bạo hơn nữa, nhà thần thoại học Euhemerus cho là các câu truyện thần thoại chỉ là một trí nhớ mơ hồ về các hành động tàn ác của các vị vua xưa. Mặc dù các tác phẩm của Euhemerus đã bị mất, những lời giải thích tương tự như của nhà thần thoại học này có thể đọc được trong các taç phẩm của Diodorus Siculus.
Tìm hiểu về văn lý (hermeneutics) của thần thoại trở nên phổ thông trong thời kỳ Đế quốc La Mã vì các nguyên lý khắc kỷ (stoicism) và hưởng lạc (epicureanism) trong triết học, cũng như một lối nhìn thực dụng của người La Mã. Học giả Marcus Terentius Varro đã tổng kết truyền thuyết của hơn một thế kỷ bằng cách phân chia các vị thần Hy Lạp thành 3 loại:
Các vị thần của tự nhiên: các dạng nhân cách hóa của các hiện tượng tự nhiên như mưa, bão, lửa...
Các vị thần của các nhà thơ: được sáng tạo bởi các thi sĩ một cách không đắn đo để gây ra các xúc cảm mạnh
Các vị thần bảo vệ một khu vực: được sáng tạo bởi các nhà lãnh đạo khôn ngoan vuốt ve, xoa dịu cũng như để giảng dạy quần chúng tại khu vực của họ.
De Natura Deorum của Cicero giải thích rõ về lối nhìn này.
Một khía cạnh ít ngờ tới của cách nhìn duy lí là xu hướng phổ biến trong việc dung hợp các thần Hy Lạp và phi Hy Lạp thành các dạng thần thánh mới mà gần như khó còn nhận ra được. Cụ thể chẳng hạn nếu Apollo, Serapis, Sabazios, Dionysus và Mithras đều thực sự là Helios, thì sao không kết hợp tất cả họ lại thành một vị thần duy nhất Deus Sol Invictus, với những nghi lễ và thuộc tính tổng hợp? Bộ thánh ca Orpheus và Saturnalia của Macrobius từ thế kỷ thứ 2 còn sót lại là sản phẩm của lối tư duy này.
Tuy Apollo trong tôn giáo có thể coi như Helios hay thậm chí Dionysus, văn chương kể về vị thần này ít khi phản ánh điều đó. Thần thoại theo văn chương truyền thống thường ít gắn kết với thực tế tôn giáo.
Artemis – Nữ thần mặt trăng và săn bắn
Artemis là con của Zeus. Cô trầm lặng, đen tối và trang trọng. Cô là nữ thần của mặt trăng, rừng rậm, bắn cung và săn bắn. Giống như Athena, Artemis không muốn kết hôn. Cô là nữ thần bảo trợ cho khả năng sinh sản, sự trong trắng và sinh nở của phụ nữ. Đồng thời cũng gắn liền với động vật hoang dã. Con gấu rất thiêng liêng đối với cô ấy.
Các vị thần trong thần thoại Hy Lạp nổi tiếng
Người Hy Lạp cổ đại tôn thờ rất nhiều vị thần. Mỗi vị thần có một tính cách, lãnh địa khác nhau và đại diện cho một điều gì đó riêng biệt.
Trong số đó, có một vài vị thần và nữ thần quan trọng đóng vai trò nổi bật trong thần thoại Hy Lạp. Đó là 12 vị thần và nữ thần cai trị vũ trụ trên đỉnh Olympus, Hy Lạp.
Ngay sau đây, chúng ta cùng tìm hiểu về chi tiết về các vị thần trong thần thoại Hy Lạp này nhé!
12 vị thần Hy Lạp thực ra là thế hệ vị thần thứ ba, sáu trong số họ được sinh ra từ các Titan hùng mạnh đã lật đổ cha của họ, Thiên vương tinh và bầu trời. Thủ lĩnh của các Titan, Cronus, lo sợ rằng một ngày nào đó các con của ông sẽ nổi dậy chống lại ông.
Để ngăn chặn điều này, ông ta đã nuốt chửng những đứa con của mình khi chúng được sinh ra. Cuối cùng, nỗi lo sợ của anh đã được chứng minh là đúng. Vì vợ ông là Rhea đã giấu con trai Zeus của họ và cứu anh khỏi bị ăn thịt.
Sau khi trưởng thành, Zeus đã giải thoát được các anh chị em của mình. Cùng với sự giúp đỡ của những người anh em cùng cha khác mẹ của họ, các vị thần trên đỉnh Olympus đã chiến thắng các Titan. Họ cai trị các vấn đề của nhân loại từ cung điện của họ trên đỉnh Olympus. Cụ thể như sau:
Sau khi dẫn đầu cuộc chiến chống lại Cronus. Zeus trở thành vị thần tối cao và cai trị các vị thần khác sống trên ngọn núi thần thánh. Ông nắm quyền thống trị trái đất và bầu trời. Đồng thời là trọng tài tối cao của luật pháp và công lý.
Thần Zeus kiểm soát thời tiết, sử dụng khả năng tạo ra sấm sét để thực thi quyền cai trị của mình. Người vợ đầu tiên của ông là Metis, một trong những chị em Titan. Sau đó, ông kết hôn với Hera, nữ hoàng của các vị thần.
Aphrodite – Nữ thần tình yêu và sắc đẹp
Aphrodite là tên thần thoại Hy Lạp đại diện cho tình yêu và sắc đẹp. Cô thường được miêu tả là một nữ thần vô cùng xinh đẹp, quyến rũ và gắn liền với tình yêu lãng mạn và đam mê.
Cuộc hôn nhân của Aphrodite và Hephaestus không theo ý thích của cô. Cô thích Ares hoang dã và thô bạo hơn. Khi Hephaestion biết được mối tình giữa
Aphrodite và Ares, anh ta đã sử dụng kỹ năng thủ công của mình để tạo ra một cái bẫy.
Sau khi thoát khỏi, Aphrodite và Ares đã trốn khỏi Olympus trong sự tủi nhục một thời gian ngắn.
Athena – Nữ thần chiến tranh và trí tuệ
Athena là con gái của thần Zeus và người vợ đầu tiên của ông, Metis. Sức mạnh của Athena sánh ngang với bất kỳ các vị thần Hy Lạp nào khác. Athena không muốn kết hôn. Cô chiếm vị trí trên đỉnh Olympus với tư cách là nữ thần công lý, chiến tranh chiến lược, trí tuệ, tư duy lý trí cũng như nghệ thuật và thủ công.
Con cú là một trong những biểu tượng quan trọng nhất của Athena. Cô đã trồng cây ô liu đầu tiên như món quà cho thành phố cùng tên yêu thích của mình, thành phố Athens.